Đã lâu lắm rồi, có lẽ từ cái ngày mà tiếng cười và những lời chúc mừng sinh nhật không còn vang vọng trong không gian của tôi. 
Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác háo hức khi được bạn bè tổ chức một bữa tiệc nhỏ, những chiếc bánh kem với nến lung linh và những món quà đầy bất ngờ. 
Nhưng giờ đây, mỗi năm trôi qua, tôi chỉ đếm thời gian một cách đơn điệu, không có ai nhớ đến ngày đặc biệt của tôi. 
Có lẽ họ đã bận rộn với cuộc sống riêng, hoặc có thể tôi đã trở thành một kỷ niệm xa xôi trong tâm trí họ. Ngày sinh nhật giờ chỉ là một dấu mốc lặng lẽ, không còn niềm vui, không còn tiếng cười, chỉ còn lại nỗi cô đơn lẩn khuất trong tâm hồn.