Chúng ta bắt đầu bằng ước mơ, những khát khao cháy bỏng thổn thức trong tim, những mong mỏi ngây ngô, vụng dại về một tương lai rực rỡ. Thanh xuân tựa như một trang giấy trắng tinh khôi, nơi ta tự do vẽ nên những hình dung đầy màu sắc về cuộc đời. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm như ta hằng tưởng tượng. Những sai lầm, vấp ngã, tổn thương bất ngờ ập đến như những cơn sóng dữ dội, cuốn trôi đi sự ngây thơ, trong sáng và cả những yếu đuối non nớt trong tâm hồn.


Tôi từng không thích vị đắng của cafe đen cho đến khi nhận ra nó còn dễ chịu hơn nhiều so với vị đắng của cuộc đời...

Tôi từng ghét bia rượu cho đến khi hiểu rằng nó không tốt cho sức khỏe nhưng tốt cho những mối quan hệ trọng xã hội

Và từng không chịu được khói thuốc lá cho đến lúc biết thì ra nó có thể làm vơi nhẹ đi nỗi muộn phiền...

Chúng ta dù muốn hay không thì đến một lúc nào đó cũng sẽ phải thay đổi. Thay đổi để thích nghi với hoàn cảnh sống, mạnh mẽ hơn để có thể trưởng thành và lý trí hơn để không còn bị tổn thương nữa...

Phải rồi ai cũng sẽ khác. Chỉ là mong sao trong cơn giông bão của những năm tháng thanh xuân... ta không để lạc mất chính ta của thuở ban đầu.