Thành phố lên đèn, những mảng màu neon hắt lên khung cửa sổ nhỏ. Bóng đêm buông xuống, mang theo hơi lạnh se sắt len lỏi vào từng góc phố. Căn phòng nhỏ của tôi bỗng trở nên ấm áp lạ thường. Sau một ngày dài mệt nhoài với những deadline, những cuộc họp căng thẳng, cuối cùng tôi cũng được trở về với không gian riêng tư của mình.

Lon bia mát lạnh khẽ sủi bọt, như muốn xua tan đi hết những mệt mỏi, muộn phiền. Vài món nhắm đơn giản, đủ để làm dậy lên hương vị cuộc sống. Tiếng nhạc chill du dương vang lên, dìu dắt tâm hồn tôi phiêu lãng trong những giai điệu êm ái.

Khoảnh khắc này đây, tôi chợt nhận ra hạnh phúc thật giản đơn. Không cần những bữa tiệc xa hoa, không cần những chuyến du lịch đắt đỏ, chỉ cần một góc nhỏ bình yên để thả hồn vào những điều mình yêu thích.

Có lẽ cuộc sống là vậy, là những chuỗi ngày miệt mài, là những nốt thăng trầm bất chợt. Nhưng sau tất cả, điều quan trọng nhất vẫn là biết yêu thương bản thân, biết tìm kiếm những niềm vui nho nhỏ để tiếp thêm năng lượng cho hành trình phía trước.

Như ngọn nến nhỏ bé kia, lặng lẽ tỏa sáng trong đêm tối, tôi cũng sẽ tự mình thắp lên những tia sáng hy vọng, để sưởi ấm cho tâm hồn mình, để cuộc sống này luôn ngập tràn yêu thương và những điều tốt đẹp.